Thế là đã tới tháng 5 rồi.
Hôm nay, sau khi đọc một số bài viết trên latawas, tôi đã lấy cảm hứng và đã vào lại trang nhà để cập nhật.
Mới đây, có xem một số đoạn phim video về buổi hội thảo của nhóm Chuyên gia Việt Nam tại Bắc Mỹ có trên trang http://www.vps.org/bm2004/ Tôi thấy tại sao mang tiếng là chuyên gia Việt Nam phát biểu với cử toạ là người Việt Nam mà bà con ta phát biểu tiếng Anh nhiều quá. Tôi nghĩ, nếu có bản lãnh là một chuyên gia VIỆT NAM thì phải nói tiếng Việt Nam đi chứ.
Ngoài lí do về bệnh lười suy nghĩ bằng tiếng Việt, tôi lo lắng hơn về sự vọng ngoại, thiếu tinh thần tự tôn dân tộc Việt qua những việc lạm dụng ngoại ngữ và coi thường tiếng Việt của một số trí thức Việt Nam.
Tôi không cho rằng những việc tôi làm giống như là hô hào "người Việt sử dụng hàng Việt Nam". Nên biết rằng, ngôn ngữ quan trọng hơn những xuất xứ của sản phẩm tiêu dùng. Ngôn ngữ là hiện thân của tư tưởng và một nền văn hoá nghèo nàn ngôn ngữ thì dẫn tới sự nghèo nàn tất yếu của chính bản thân nền văn hoá đó. Thiếu ngôn ngữ, tư tưởng con người bị giới hạn và do đó, sáng tạo văn hoá cũng bị giới hạn.
Gần đây, nhân dịp đại hội nhà văn Việt Nam, báo chí cứ than vãn là tình hình sáng tác văn học tại Việt Nam không phát triển và hơn nữa, không có những tác phẩm sáng giá gây chú ý đặc biệt. Có thể có nhiều nguyên nhân, nhưng nguyên nhân rất quan trọng theo tôi nghĩ là do chúng ta chưa có những thái độ tôn trọng tối thiểu đối với tiếng Việt và vì thế, tiếng Việt vẫn còn "nghèo nàn" và bơ vơ giữa những thái độ dửng dưng, việc sử dụng chính tả hỗn loạn của chính người Việt Nam.
09 May, 2005
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment